4 năm chồng thờ ơ không động vào người, vợ âm thầm đến nơi làm việc thì choáng váng
Những hành động khác thường của chồng không chỉ mang đến cho chị Phương nỗi đau đớn mà còn tạo ra cảm giác lo lắng và không an tâm. Tình trạng này đã kéo dài suốt 4 năm, làm đảo lộn cuộc sống hôn nhân của họ.
Trong hôn nhân, sự chung thủy giữa vợ chồng đóng vai trò quan trọng. Thiếu sự tin tưởng này có thể làm tan vỡ cảm giác an toàn, đặc biệt khi gia đình trước đây từng ổn định.
Chị Trần Phương và anh Khương Dũng, sống ở Trung Quốc, đã cùng nhau xây dựng hạnh phúc trong suốt 20 năm hôn nhân. Họ có một con trai 19 tuổi và mặc dù cuộc sống không phải là giàu có, nhưng có thể coi là hạnh phúc.
Tuy nhiên, một sự cố xảy ra 4 năm trước đã làm lạnh lùng mối quan hệ giữa họ. Anh Dũng không chỉ thất thường với vợ mà còn tránh né mọi sự gần gũi với cô.
Rõ ràng, việc họ phải xa quê hương để kiếm sống đã tác động lớn đến mối quan hệ của họ. Khi chị Phương bị chẩn đoán mắc bệnh thận nặng 4 năm trước và không thể làm việc nặng, cô phải quay về quê để hồi phục sức khỏe và chăm sóc gia đình.
Mối quan hệ giữa anh Dũng và chị Phương, ban đầu rất tốt, nhưng ngay sau khi vợ trở về quê, thì thái độ của anh dường như thay đổi. Anh không còn quan tâm đến vợ mình, thậm chí khi chị gọi điện, anh chỉ nói vài câu rồi cúp máy, tạo ra khoảng cách đáng kể giữa họ.
Mỗi lần về nhà đoàn tụ cùng vợ con vào dịp Tết, anh Dũng cũng chẳng đếm xỉa tới vợ. Ngay cả khi vợ bày tỏ muốn gần gũi với chồng cho thỏa nỗi nhớ mong thì anh lại kiên quyết từ chối, thậm chí sang ngủ cùng con trai.
Một loạt hành vi bất thường của chồng không chỉ khiến chị Phương vô cùng đau đớn mà còn cảm thấy bất an. Tình trạng này kéo dài như vậy suốt 4 năm.
Mới gần đây, khi cảm thấy sức khỏe đã hồi phục, chị Phương quyết định cùng chồng đến làm việc xa mà không thông báo trước để tạo bất ngờ cho anh.
Tuy nhiên, điều không ngờ mà chị Phương phát hiện khi đến căn nhà thuê của chồng là anh không sống một mình. Trong phòng anh, chị nhận thấy dấu vết của một người phụ nữ khác. Đặc biệt, có một máy làm tóc với những sợi tóc dài dính trên đó, trong khi tóc của chị lại ngắn. Sau khi trò chuyện với hàng xóm, chị Phương biết được rằng chồng mình đã có mối quan hệ không chung thuỷ với một người phụ nữ khác suốt vài năm qua.
Do lý do này, hai vợ chồng đã bắt đầu cuộc cãi vã, nhưng anh Dũng tiếp tục phủ nhận mọi cáo buộc và thể hiện sự lạnh lùng trước sự tức giận của vợ. Anh ta thậm chí chọn ngủ trên sofa để tránh sự cằn nhằn từ phía chị Phương, điều này chỉ khiến tình hình trở nên căng thẳng hơn.
Không thể chịu đựng thêm được, chị Phương quyết định tìm sự giúp đỡ của người hòa giải, mong muốn chồng có thể mở lời và thay đổi suy nghĩ của mình. Chị tỏ ra sẵn lòng tha thứ nếu anh chấp nhận lỗi và sửa sai, để họ có thể tiếp tục chung sống hạnh phúc như trước.
Sau nhiều cuộc tranh cãi và phủ nhận, anh Dũng cuối cùng cũng tiết lộ lý do thực sự vì sao anh đã đối xử lạnh lùng với vợ suốt những năm qua. Anh kể lại rằng sau khi mất ngôi nhà cũ, họ nhận được một khoản tiền. Trong khi chị Phương muốn giữ toàn bộ số tiền, anh Dũng chỉ muốn giữ một nửa để dành cho bố mẹ già dưỡng.
Tuy nhiên, chị Phương không đồng ý với quan điểm này, điều này gây ra vô số đau đớn cho anh Dũng và cũng là một trong những nguyên nhân khiến anh trở nên lạnh lùng với vợ.
Chị Phương đã giải thích rằng việc muốn giữ lại toàn bộ số tiền là để có khả năng chi trả cho việc chữa bệnh và chăm sóc gia đình. Số tiền đó cũng được chị giữ lại để hỗ trợ cho bố mẹ khi họ già yếu, vì chị hiểu rằng khi bố già không còn khả năng tự chủ, việc hỗ trợ từ gia đình là quan trọng. Tuy nhiên, chồng lại không hiểu rõ suy nghĩ của vợ.
Anh Dũng tiếp tục lý do của mình, kể từ khi chị Phương đến sống cùng anh, mỗi ngày anh đều bị đón tận cửa nhà máy. Điều này khiến anh cảm thấy áp đặt và không thoải mái, vì anh cảm thấy bị kiểm soát và đề phòng. Thêm vào đó, mỗi khi đi khám bệnh, chị không giữ lại hóa đơn, khiến anh không biết số tiền chi tiêu và mục đích sử dụng.
Sau khi lắng nghe tâm sự của cả hai bên, người hòa giải cho rằng mâu thuẫn giữa họ chỉ là những vấn đề nhỏ, thực tế họ đều muốn duy trì mối quan hệ gia đình.
Người hòa giải nhấn mạnh với anh Dũng rằng, việc vợ đến đón anh sau giờ làm là một biểu hiện của tình yêu và quan tâm từ chị, và anh nên đối xử tôn trọng và quan tâm hơn với vợ.
Đối với chị Phương, người hòa giải khuyên rằng trong mối quan hệ gia đình, không nên quá coi trọng vấn đề tiền bạc. Chị có thể lấy một phần số tiền đền bù trước, và khi sự tin tưởng giữa hai vợ chồng được xây dựng, anh Dũng sẽ tự giác chuyển toàn bộ số tiền cho vợ quản lý.
Được sự khuyên bảo của người hòa giải, chị Phương bày tỏ mong muốn chồng sau này sẽ quan tâm hơn đến mình, và cô cũng hứa sẽ hỗ trợ chồng trong việc giặt giũ và nấu nướng hàng ngày. Tuy nhiên, cô cũng kêu gọi anh Dũng nên chấp nhận việc chuyển toàn bộ tiền lương cho chị để quản lý.
Anh Dũng đồng ý, nói thẳng rằng chỉ cần vợ không cãi nhau với anh mỗi ngày thì anh sẽ hoàn thành nghĩa vụ của một người chồng. Lúc này, đôi vợ chồng quay lại với nhau.
Trong quan hệ hôn nhân, vợ chồng không nên tranh giành, toan tính lẫn nhau mà phải hòa nhập vào nhau, cùng tiến và lùi thì tình yêu giữa họ mới có thể bền chặt. Nếu cứ nghi kỵ, không nói rõ ràng với nhau thì hiểu lầm sẽ xảy ra, tạo cơ hội cho người thứ 3 xuất hiện. Có đôi còn kịp sửa sai và quay về bên nhau, nhưng không phải đôi nào cũng có thể làm lành như vợ chồng anh Dũng, chị Phương.